“THẦY PHÙ THỦY” TRONG DẠY HỌC VẬT LÝ.
“THẦY PHÙ THỦY” TRONG DẠY HỌC VẬT LÝ.
Tôi
muốn viết về cô, một người thầy, một đồng nghiệp, một người bạn, một bậc “thầy
phù thủy” dạy học vật lý mà bất cứ ai là giáo viên lý hay học sinh học chuyên từ
những năm 2013 trở về trước đều biết đến và yêu mến kính trọng, đó là cô Phạm
Thị Hồng Mai – một cựu giáo viên, tổ trưởng bộ môn vật lý của trường Chuyên Hạ
Long.
Cô
bắt đầu dạy môn vật lý cho lớp chuyên toán khóa 96-99 của chúng tôi hồi năm lớp
11, từ đó cô đã phù phép khiến tôi trở nên yêu thích môn vật lý. Sau khi tốt
nghiệp loại giỏi lớp 12 được vào thẳng bất kỳ một trường đại học nào, thì tôi
đã quyết định lựa chọn học khoa Vật lý trường ĐHSPI HN, một bước ngoặt trong sự
nghiệp, khiến sau này cứ mỗi khi gặp khó khăn vất vả tôi lại về bên cô để giả
than phiền: tất cả là do cô mê hoặc em lựa chọn môn lý đó, và rồi sau những
thành công trong sự nghiệp thì tôi cũng lại chạy về bên cô để chia vui và cảm
ơn cô. Đồng hành gắn bó cùng nhau hơn 20 năm mà tôi chưa lúc nào hết khâm phục
ngưỡng mộ cô và có cố gắng đến mấy tôi cũng thấy kiến thức hiểu biết về Vật lý
của mình có lẽ chẳng bao giờ bằng được người thầy lớn đó.
Nhớ
mãi lần đầu cô vào lớp dạy chúng tôi đã để lại cho chúng tôi một ấn tượng là: cô
vật lý mới của chúng tôi trông rất bình thường, không xinh đẹp, đã chững tuổi rồi,
ăn mặc giản dị, người béo đậm, khuôn mặt tròn xoe đầy đặn, mắt húp híp, đôi
lông mày thưa thớt màu hung, mái tóc xoăn chắc xoăn tự nhiên được cô bện 2 bên
gọn gàng trông thật ngộ nghĩnh cute so với tuổi. Ấy thế mà từ khi bắt đầu nghe
cô giảng thì những tiếng nói cười im bặt, đố các bạn trong lớp tôi có thể không
tập trung hoặc ngủ được trong giờ của cô đấy, bởi cô có sức lôi cuốn hấp dẫn đặc
biệt, miệng nói, mắt nói, tay chân như múa, cả cơ thể của cô cũng hòa theo kiến
chúng tôi không thể rời sự chú ý. Chúng tôi chăm chú nghe giảng, không tiết dạy
vật lý nào của cô mà cảm giác bị khô khan nhàm chán, chúng tôi luôn được nghe
cô kể chuyện, mào đầu đặt vấn đề vào bài giảng là những câu dẫn thú vị, là những
câu chuyện khiến chúng tôi há hốc mồm nghe vì tò mò, rồi bất chợt phát hiện ra
rằng cô đã đưa chúng tôi vào bài giảng từ bao giờ, thế rồi cứ đến mỗi khi một
kiến thức mới, khó, trọng tâm được cô đưa ra xong, đầu chúng tôi đang căng ra để
nạp thì cô lại dừng lại vài giây, mắt nhìn chúng tôi không nói, nhưng cái tay
cô theo thói quen cứ đưa lên miệng cắn móng mãi, đôi mắt nhìn thấu suy nghĩ của
chúng tôi, cả lớp im phăng phắc, đó là khoảnh khắc quý giá để chúng tôi ngấm kiến
thức và suy ngẫm lời cô vừa nói, đứa nào hiểu bài rồi thì cứ thư giãn nhìn cô cắn
móng tay không biết sao cô thích hành động đó đến vậy, móng tay cô cụt ngủn cả
rồi mà! Tiết học chậm vài phút rồi bỗng vỡ toang bởi tất cả đồng loạt cười vì một
câu nói vui đùa nào đó của cô. Cuối giờ cô thường hay đặt một câu hỏi khó và
thú vị, đứa nào trả lời xong cũng hồi hộp không biết đúng hay sai. Có khi đúng
mà cô cứ không tỏ vẻ gì là đúng, cô hỏi có bao nhiêu bạn đồng ý với ý kiến trả
lời của bạn. Vậy là cô biết tỏng số còn lại trong chúng tôi có ai đang lơ tơ mơ
hay đang chưa hiểu bài. Có khi trả lời sai nhưng trước biểu hiện lắng nghe gật
đầu nhè nhẹ của cô tỏ vẻ đồng tình khiến chúng tôi lại nghĩ mình đang đúng, cô
lại mào tiếp và khiến chúng tôi cứ từ cái hiểu sai này sang cái ngộ nhận khác,
để rồi vào ngõ cụt mới biết: A, cô ‘cao thủ’ quá! Vậy là cô đã chỉ ra cho chúng
tôi cái sai bằng một cách là nếu giả sử câu trả lời đó là đúng thì dẫn đến những
hệ quả vô lý thế nào, khiến chúng tôi được khắc sâu kiến thức hơn, hiểu bản chất
hơn, mà không bao giờ bị cô mắng hay phê bình vì mình sai. Và mỗi câu hỏi cô
đưa ra đều khiến chúng tôi tò mò, háo hức, vắt não mà suy nghĩ, chứ không bao
giờ đặt một câu hỏi thừa hay câu hỏi mà nghe cái trả lời được ngay đâu, nên ai
trong số chúng tôi trả lời đúng thì cảm thấy tự hào vui sướng lắm. Cô cứ say
mê, cứ nhẹ nhàng rồi lại thoăn thoắt, cứ chậm rãi lắng nghe để rồi lại giảng giải,
nét chữ nhỏ xinh trình bày bảng thoáng đãng đầy đủ ý, hết tiết là vừa hết bảng
không thừa không thiếu, kiến thức đi dần từ dễ đến khó rất logic dễ hiểu. Thật
lạ lùng! Chúng tôi hiếm khi thấy cô mệt mỏi, đôi mắt cô khi giảng cứ lấp lánh
như ánh sao, miệng cô duyên lắm chúng tôi bị cuốn hút theo từng cử chỉ trên nét
mặt cô và càng ngày chúng tôi càng nhận ra cô trẻ trung, duyên dáng và xinh đẹp
hơn rất nhiều so với lúc đầu chúng tôi nhìn về cô, cô càng trở nên đẹp và rực rỡ
hơn khi cô say sưa trên bục giảng. Phải gọi cô là phù thủy trong dạy học vì cô
có khả năng biến bài khó thành dễ, nhàm chán thành thú vị, biến bài giảng nặng
kiến thức hàn lâm thành một bài nhẹ nhàng thực tế, biến những học trò sợ lý
thành giỏi lý, biến tiết học hạn hẹp chỉ 45 phút thành khoảng thời gian truyền
tải tình yêu, lòng ham thích môn vật lý tới học trò như bất tận Hình ảnh và phong cách giảng bài của bậc “thầy
phù thủy” đầy phép màu ấy tới giờ vẫn in đậm trong tâm trí tôi.
Sau
này về tốt nghiệp và trở về trường và được là đồng nghiệp của cô vài năm trước
khi cô về hưu là cả một điều may mắn với tôi nói riêng và thế hệ GV trẻ trong tổ
bộ môn vật lý- công nghệ kỹ thuật của trường Chuyên Hạ Long. Được cô dìu dắt chỉ
bảo, được dự giờ những tiết học nhẹ nhàng thú vị của cô, được dự các tiết
chuyên đề HSG của cô, được cô dự giờ rút kinh nghiệm, được chia sẻ kinh nghiệm
và tài liệu…đã khiến thế hệ giáo viên trẻ của tổ bộ môn chúng tôi trưởng thành
và ngày càng gặt hái nhiều thành công trong sự nghiệp. Nhớ lại kỷ niệm trước mỗi
lần tổ chuẩn bị cho cuộc thi GĐGVG cấp tỉnh, ngay cả khi cô đã về hưu, nhưng
trước sự lo lắng của chúng tôi, cô đã sắp xếp đến nghe giảng thử rồi rút kinh
nghiệm và động viên cho từng người, Những gợi ý tuyệt vời về ý tưởng thiết kế
bài giảng khiến chúng tôi tự tin thêm rất nhiều vì như đã gỡ được nút thắt khó
nhất của bài giảng. Cô có những mở bài và dẫn dắt vấn đề khéo léo tự nhiên mà
thú vị, độc đáo không giống bất cứ khuôn mẫu nào, rất sáng tạo và nghệ thuật,
kiến thức vừa chuẩn chỉ vừa chuyên sâu… Kết quả thi GVG Tỉnh của đội GV lý trường
chuyên Hạ Long thật rực rỡ. Năm đó chị Đỗ Thị Diệu Thúy và chị Phạm thị Hương
còn đạt điểm cao nhất giải thi. Trong số các giáo viên của tổ chuyên môn: Chị Đỗ
Thị DiệuThúy phát triển từ thành công trong giảng dạy đạt nhiều thành tích cao
đã được đề bạt chức danh phó hiệu trưởng nhà trường, chị Nguyễn Thu Hằng - hiện
là tổ trưởng chuyên môn tổ Vật lý- CNKT đã có rất nhiều thành tích trong công
tác bồi dưỡng HSG của Tỉnh, cả hai đều là học trò của cô.
Sau
này được nghe thêm nhiều câu chuyện về cô, và được nhiều lần nghe cô kể chuyện
tôi lại càng khâm phục cô hơn, cô tốt nghiệp ĐHSP Thái Nguyên ra trường 9/1980,
về dạy 1 năm tại trường tổ chức cán bộ tại Hoành Bồ, sau đó năm 1981 cô về dạy ở
trạm dự bị Đại học thời thầy Bằng còn là hiệu trưởng đầu tiên, toàn dạy hs lớn
tuổi hơn cô nhiều và rồi công tác ở trường Chuyên Hạ Long cho tới khi về hưu.
Trong suốt thời gian công tác tại Trường chuyên Hạ Long, cô lúc nào cũng tràn đầy
tâm huyết bồi dưỡng HSG cho nhà trường và tỉnh QN. Cô truyền lửa và tình yêu
môn vật lý cho cả học sinh chuyên toán và một hs chuyên toán khóa 1982-1992
cũng đạt được giải quốc gia môn vật lý; cô
đã có những học sinh đạt giải nhì quốc gia môn vật lý đầu tiên của tỉnh trong
khóa chủ nhiệm chuyên lý của cô năm 1991-1994. Cô là tấm gương điển hình tự học
tự nghiên cứu và trưởng thành góp công sức lớn trong việc đào tạo đội ngũ HSG
và cả đội ngũ giáo viên cho tỉnh QN. Những buổi học chuyên môn, tập huấn hè cho
giáo viên toàn Tỉnh, tập huấn thay đổi sgk, đổi mới chương trình…không thể thiếu
cô- người báo cáo viên giỏi tràn đầy tâm huyết và yêu nghề. Có rất nhiều giáo
viên trường cấp 3 trong tỉnh đã được cô dự giờ rút kinh nghiệm góp ý khi giám định
GVG, thậm chí giải đáp giúp các vấn đề còn chưa rõ về chuyên môn. Cô là niềm tự
hào của trường Chuyên HL nói riêng và Tỉnh QN nói chung.
Tôi
nhớ có dịp đến chơi thăm cô và phỏng vấn cô vài câu hỏi:
-
Cô có lời nào nhắn nhủ cho thế hệ giáo viên trẻ dạy Vật lý không ạ?.
Cô nói ngay: “đừng tham kiến thức, đừng nói
như súng liên thanh, hãy biết tạo khoảng lặng quý giá, hãy hướng tới học sinh
xem cái gì là cần thiết với chúng để mà nói, cái gì nó có thể tự học thì để nó
tự học, quan trọng là muốn nó tự học thì phải để cho nó yêu thích bộ môn, vậy
hãy gắn vật lý với giá trị thực tiễn, lựa chọn kiến thức dạy để trò sau đó vận
dụng để làm được gì…, và đừng coi thường việc ghi bảng ngay cả khi kết hợp
trình chiếu”.
Tôi
hỏi tiếp: Cô ơi, sau khi về hưu thì điều gì khiến cô thấy hài lòng về sự nghiệp
của mình?.
Cô ngưng lại và nói với đôi mắt lấp lánh đầy cảm
động: đó là sự ghi nhận của học sinh và phụ huynh. Học sinh của cô rất nhiều
anh chị thành đạt nắm giữ vị trí trọng trách trong xã hội vẫn tình cảm nhớ đến
cô, có những học sinh còn nhiều khó khăn bất hạnh trong cuộc sống cũng trở về
tâm sự với cô thân thiết như mẹ con. Còn về phía phụ huynh, cô nhớ mãi câu nói
của một phụ huynh là quan chức cao trong tỉnh có con là học trò cũ thành đạt,
khi đến thăm cảm ơn cô đã nói: “chúng tôi không khoe được của, không khoe chức
quyền, mà chúng tôi tự hào khoe về con cái, mà con giỏi giang thành đạt chính
là nhờ công lớn của các thầy cô”. Đó chính là thành công lớn của cô trong sự
nghiệp giảng dạy của mình.
Khâm
phục, kính trọng, biết ơn và yêu thương người thầy phù thủy ấy, tôi thay mặt thế
hệ học trò của cô, thay mặt những đồng nghiệp tổ VL- CNKT trường THPT Chuyên Hạ
Long, kính chúc cô luôn vui khỏe và gặp nhiều may mắn và hạnh phúc trong cuộc sống.
Chúng em sẽ gặt hái thêm nhiều thành công trong sự nghiệp và cuộc sống để đáp lại
sự dìu dắt tận tâm của cô.
Ngày
30/8/2020
Người viết: Đoàn Thu Hiền- gv Vật lý.
Tổ: Vật lý - CN trường THPT Chuyên Hạ Long.

Nhận xét
Đăng nhận xét